Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2014

WTF

Cái chó chết gì vậy...

Tôi nhớ là tôi học cho bản thân mình mà, đâu phải học cho các người xem và phê bình đâu mà sao cứ phải chĩa mũi vào chuyện của tôi vậy. Tôi học kém và cũng chẵn muốn học, tôi ham chơi và cũng rất đua đồi. Vậy thì sao? hết bên nội rồi tới bên ngoại, sao bên nào cũng đưa tôi vào tuyệt lộ vầy. Tôi thương mẹ tôi, tôi ko muốn mẹ tôi phải chịu những tiếng phê bình về tôi. Tôi chỉ là 1 con người nhỏ bé trong cái thế giới 7 tỷ người này thôi mà, từ nhỏ chỉ muốn có 1 cuộc sống yên yên bình bình để sống hết cái cuộc đời nhỏ của tôi. Nhưng cái bíp gì mà từ hồi trung học rồi tới đại học tôi cũng phải theo cái con đường mà người khác muôn tôi vấp ngã để đi chứ, con bà nó. Trung học thì vào quốc tế học để có cái bằng tốt tốt để cho bên nội ko nói hó hé gì về vấn đề học của tôi, và dùng nó để chăm chọc khi nc với mẹ tôi. Lên đại học thì phải đi du học cũng vì các người, mặc dù tôi cũng muốn đi du học, nhưng chính các người mà từ 1 động lực trở thành áp lực đối với tôi. Qua tới edmonton thì lại bị bên ngoại ko quan tâm, cuối cùng tôi chạy qua vancouver mà sao cũng ko thoát được lời đàm tiếu vậy. Tôi là 1 thằng 20t chưa hiểu hết sự đời thôi mà, nhưng càng sống lâu tôi mới hiểu rõ cái câu "lòng người là khó đoán nhât!" đúng, chính là nó. Qua đây rồi, người động viên tôi cũng là anh, nói lời lẻ ngon ngọt cũng là anh, đạp tôi 1 cái mạnh cũng là anh. fuck, cái con bà nó chứ, trước mặt tôi thì nói chuyện dễ nghe còn sau lưng thì cho vài con dao. chã biết anh sống sao với cái bộ mặt giả tạo đó, bây h nghĩ tới mấy cái việc lúc trước nc với anh mà làm tôi thấy buồn nôn. Mà mắc con bà gì mà anh phải nói tôi nói là "tôi muốn về vn, vì tôi nhớ ba tôi". Tôi chưa bao h nói nhứ thế với anh nhé, sao lại đem chuyện ko nói có vậy, bộ mẹ tôi lần này qua chỉ cho anh có 1000 thì anh muốn đâm sau lưng tôi vài cái vậy sao. Mà tôi có muốn về vn thì đó cũng là chuyện của tôi, liên con bà nó quan gì tới anh, mẹ tôi cho tôi tiền mua vé về thăm gia đình cũng ko được à. Mà tôi chư hề nói với anh là tôi muốn về vn bao h nha. Chính anh là người luôn hỏi tôi "khi nào em về vn, có nhớ nhà ko?" tôi cũng thấy lạ khi anh cứ hay hỏi vậy, cứ tưởng anh quan tâm nên tôi cũng tl là có nhớ. Chứ ko lẽ làm con cái mà người khác hỏi có nhớ nhà nhớ ba mẹ, gia đình ko thì thôi nói ko à. Bây h tôi mới biết dụng ý của anh :)). Tôi học dỡ thì sao, tôi cũng đâu có nói anh phải chịu trách nhiệm cho cái việc chó chết đó. Mắc gì phải nói với bà ngoại về việc đó chứ, tôi nói thật nội, ngoại gì tôi cũng ko quan tâm hết, vì tôi ko thích liên quan gì đến họ cả. Gia đình tôi là đủ rồi, chỉ vì mẹ tôi rất rất là thương bà ngoại thì tôi cũng ko muốn mẹ tôi buồn. Mà con bà nó sao cứ cắn tôi hoài ko buông vậy. Bây h thấy rõ mặt anh rồi, tôi cũng ko muốn liên quan gì hết. Anh tưởng tôi là thằng nhóc lên 7-8t sao. Nói cho anh biết là thái độ của anh tôi đã nhìn thấy từ lâu rồi, lúc trước những việc tôi nhờ anh lúc mới qua nếu anh ko muốn giúp thì cứ nói. Giúp cho đã rồi sau đó nói với mẹ tôi là tôi sao lớn rồi, học engl giỏi lắm mà sao ko biết gì hết, mà cũng ko biết đi hỏi student association hày là phòng international student trong trường. Con bà nó tôi khinh, lúc mới qua anh nói gì với tôi còn nhớ ko? "cái gì ko biết thì hỏi anh" mẹ tôi vừa về vn vài tuần. Tôi nhập học 1 tuần, nhờ anh chỉ điền đơn xin thẻ bảo hiểm thôi, vậy mà nói với mẹ tôi "là qua ở biết bao lâu mà tự điền đơn cũng ko biết" nực cười. Tôi thấy anh là người thân, nên mới hỏi anh nhờ giúp đỡ, vậy mà h mẹ tôi qua chơi lại than con bà nó phiền về việc này. Tôi cũng có miệng đó, tôi cũng tự biết đi hỏi vậy, nói cho anh biết là hôm đó, thấy thái độ chỉ tôi điền đơn của anh là tôi đã nghi ngờ rồi. Sau đó nữa là vụ nhờ anh coi giùm bài essay, nói thật là tôi đâu có nhờ anh giúp, anh tự mò xuống nhà tôi rồi nói tôi đưa anh coi mà. Trước mặt thì nói tôi "ko sao, nếu viết ko được thì mình đăng kí lớp khác học lại, có gì từ từ học ko cần sợ. Mình có tg mình ko cần phải lo, học ko tốt thì học lài, học chỉ cần past là được rồi..." rồi h thì sao, anh phê bình tôi với mẹ tôi, nói với ngoại tôi là tôi ko chịu học chỉ lo ăn chơi, coi phim, chơi game. Thât ra anh nói cũng ko sai mấy, đúng là tôi có như vậy, nhưng cái đều mà khiến tôi buồn nôn nhất là anh gặp tôi luôn  nói là "ừa thì mình học mệt thì chơi game tí, hay là vận động 1 chút rồi học tiếp. cuối tuần đồ thì đi coi phim thư giãn" ủa, anh nói với tôi vậy mà, sao tự nhiên thành anh thấy tôi toàn coi phim rồi lo chơi ko chịu học???
Bây h tôi nãn lắm, lúc đầu thì tưỡng là qua đây học có người thân giúp đỡ sẽ tốt hơn, ai ngờ toàn gặp chuyện thị phi. Hóa ra muốn tôi ở gần để làm spy à, tôi thì chã quan tâm mấy về việc bị nói gì và bị nói ra làm sao đâu, Nhưng anh đã đụng tới mức chót của tôi đó biết ko? con người ai cũng có mức chót hết. Mức chót của tôi là mẹ tôi đó, tôi ko muôn những chuyện của tôi làm cho mẹ buồn. Nhưng rốt cuộc cũng bị hết bên này tời bên kia cắn hoài ko buông, bực chết đi được. Lúc trước là tôi đã muôn đi texas học 1 mình, tự lực cánh sinh rồi. Nhưng tại vì mẹ tôi muốn tôi qua CAN vì sẽ ở gần ngoại, mốt mẹ có thể tiện qua thăm bà ngoại, và vì 1 phần là CAN yên bình và ko nhiều cạm bẫy bằng US. Nhưng rốt cuộc cũng phải gặp những cái chuyện ko muốn gặp. Cái kịch bản phim này sao ở đâu tôi cũng bị hết vậy??? Tại sao tôi phải ghi lên đây mà ko nc trực tiếp với anh à, vì tôi ko có dũng khí, và nhất là ko muốn mẹ tôi thấy chuyện như thế này. Thôi thì người nào thì tự đeo cái mặt nạ của người đó đi ha...

haiz, chửi nãy h cũng đã rồi, xin lỗi những bạn đọc blog và thấy những ngôn từ ko hay này, mình cũng ko muốn đâu nhưng vì ức chế quá đi thôi. Nếu các bạn từng đọc những blog trước thì sẽ thấy mình nc rất lịch sự nhưng chuyện này chạm tới mức chót của mình rồi nên mong các bạn bỏ qua giùm ^^! mà thật ra đây là lần đầu mình mang chuyện xấu trong nhà ra viết, trước đây mình luôn chịu đựng nhưng ko biết sao riết rồi lại hay bọc phát thế này. Chắc có lẽ là do bạn gái trước của mình, cô ấy là 1 người thẳng tính, vui, buồn, giận, yêu gì cũng thể hiện ra hết bên ngoài (: 
Và cũng có 2 cô bạn và 1 đứa em gái rất hay tâm sự với mình mà cũng có lẽ vì vậy mà mình open hơn trước rất nhiều, em gái à, Kelsi and Mỡ Mỡ, thank you soooooo much, three of you :*

Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2014

(^^^)



"Con người, dù biết là mình sẽ chết nhưng vẫn cố gắng mà sống. dù biết có lúc chia lìa, nhưng khi yêu họ sẽ yêu như ko còn cái gì để mất. Những việc ngu ngốc như vậy chính là con người. thời gian trôi qua thì mọi thứ cũng sẽ ổn thôi, sẽ trở thành việc chưa bao h xảy ra. Tương lai cũng quan trọng, nhưng chẵn phải hiện tại cũng vậy hay sao? giã sử như có chuyện với người đó, thì ông có tự tin là mình sẽ bình thản như h hay ko" (you who came from the stars)