Thứ Năm, 16 tháng 10, 2014

Chờ mãi 1 bàn tay

Cứ tưởng có 1 bàn tay kéo tôi ra khỏi bóng tối mà tôi hiện đang kẹt lại, nỗi cô đơn, trống vắng, đơn độc mà không 1 ai hiểu tới. Cứ tưỡng sẽ có 1 hình bóng cho tôi nhìn ngắm mỗi khi cảm thấy mệt mõi và chán nãn. Nhưng it cant be, vì bàn tay ấy đã hiện đang thuộc về 1 người khác. Khi nào tôi mới có thể nắm lấy tay em đây? Tôi tự hỏi có phải là mình làm quá hay ko? Tôi tự trách là bản thân đã quá tự cao... đã quá tìm kiếm 1 hình bóng khác trong khi tôi có em, và khi tôi mất em thì nó để lại 1 khoản trống trong tim tôi. Tôi đang tự hỏi bản thân rằng có phải vì tôi đã thiếu tình yêu quá lâu rồi, và bây giờ là lúc tôi cần nhất 1 bàn tay.... Cô đơn, lạnh lẽo, đến nỗi tôi ko thể kiên nhận sống 1 cuộc sống độc thân mà tôi đã plan từ rất lâu. Bây h tôi khao khác có 1 bàn tay, và em đã xuất hiện nhưng tại sao em lại là 1 hình bóng khác chỉ cho tôi dõi theo mà ko thể nắm lấy. Tôi rất đơn giãn và khi đã yêu thì hoặc có tình cảm thì tôi rất khó có thể rút tay ra. Em mặc dù ko làm gì cả, chỉ là tôi tự đa tình, nhưng chỉ hy vọng 1 ngày em sẽ cho tôi nắm lấy đôi bàn tay đó của em.... 1 lần..... và mãi mãi!!!

"Giá như có ai ngồi ở đằng sau xe,
Ôm thật lâu , tựa đầu vào lưng của tôi.
Giá như có ai cùng dạo quanh phố xá,
Tôi sẽ vui , sẽ hạnh phúc biết bao !

Giá như ... Có người đợi tôi đâu đó giữa cuộc đời.
Giá như ... Có người ôm tôi mỗi tối.
Giá như ... Có người ngồi nghe tôi kể bao vui buồn !
Giá như ... Có thể ôm lấy ai và khóc lên !"


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét